Yasuke (Netflix) xoay quanh câu chuyện về samurai gốc Phi cùng tên có thật trong lịch sử Nhật Bản thời đại Sengoku. Trong phim, Yasuke (LaKeith Stanfield) đã từ bỏ lối sống của một samurai sau cái chết của chúa công Oda Nobunaga. Nhưng sự xuất hiện của một cô bé đặc biệt khiến anh phải tái xuất và bảo vệ cô cho đến khi tìm được người có thể giúp cô bé kiểm soát được quyền năng lớn lao trong mình. Từ đây, Yasuke phát hiện ra bộ mặt thật của lãnh chúa đang cát cứ kinh thành Kyoto. Qua hành trình này, người xem cũng từng chút một biết được quá khứ của Yasuke.
Yasuke ít nhiều lấy cảm hứng từ tư liệu lịch sử. Series, theo đánh giá của người viết, phần nào chuẩn xác trong việc khắc họa Oda Nobunaga – vị tướng quân sự tài ba có tầm nhìn khác thường và đi trước thời đại thời Sengoku. Oda có hứng thú với văn hóa phương Tây và cách nhìn người khác biệt. Yasuke cũng là một samurai gốc Phi có thật trong lịch sử Nhật Bản, được ghi nhận là tùy tùng của Oda Nobunaga và có mặt tại sự kiện đền Honno-ji. Sau cái chết của Oda, ghi chép về Yasuke cũng dừng lại. Đây là lúc thích hợp để sáng tạo. Vấn đề là có vẻ như sự sáng tạo của đạo diễn LeSean Thomas đã hơi quá đà.
Nếu phải thành thực đánh giá bộ anime này, người viết chỉ có thể nói là “kỳ quặc”. Yasuke có cơ hội để trở thành một bộ anime ấn tượng với bản sắc riêng. Nhưng series lại chọn cho mình một hướng đi chung chung không có gì đặc biệt. Cốt truyện trong đây rất đơn giản: một chiến binh đã gác kiếm bất đắc dĩ phải tái xuất để bảo vệ ai đó. Đây là công thức của các phim hành động điển hình, không đặc biệt mới mẻ, nhưng cũng tệ đến mức không thể xem được.
Có lý do mà phim hành động luôn là thể loại dễ xem nhất của điện ảnh. Chúng không cần những tuyến truyện quá phức tạp hay đòi hỏi việc đầu tư vào cảm xúc và ý nghĩa. Một kim chỉ nam đạo đức, một anh hùng, một người cần được chở che và một phản diện được kết nối trong một câu chuyện được kể với tiết tấu nhanh và nhấn nhá những màn hành động đẹp mắt là đủ để phim không chạm vào làn ranh nhàm chán. Và một phim hành động kiểu mẫu cũng không cần phải trở thành một điều gì đó to lớn và súc tích. Yasuke chính là một bộ phim như thế, chỉ có điều nó chia ra làm nhiều tập mà thôi!
Một khía cạnh nữa làm Yasuke trở nên kỳ lạ là thế giới trong phim. Yasuke là hỗn hợp của các thể loại khoa học viễn tưởng, phép thuật huyền bí, siêu năng lực, hành động, kiếm thuật và samurai. Pha trộn quá nhiều nên những chi tiết trong đây phần nhiều là không ăn nhập gì với nhau, tệ hơn là trông lạc quẻ đối với nhân vật. Đó là chưa kể đến sự “ngộ nghĩnh” mà chúng vô tình đem lại cho series.
Thế giới này có phép thuật kỳ dị và những con rô bốt công nghệ cao như AI thời hiện đại vậy – bạn không đọc nhầm đâu. Trong một thế giới như vậy, các samurai, những kiếm sĩ, như một thế lực dư thừa. Rõ ràng là họ yếu thế hơn nhiều so với một đám dị năng, một đội quân được xây dựng từ phép thuật và những con rô bốt mecha. Tại sao người ta cần một đội quân samurai để thống nhất Nhật Bản khi có một thứ phép thuật cho phép người dùng tạo nên một đội quân từ linh hồn người chết, hay những con rô bốt cao hơn cả một tòa lâu đài có thể càn quét một đội quân trong vài phút? (Tại sao người dân nơi đây tò mò về màu da của Yasuke hơn là nhìn thấy một con rô bốt ở thời đại mà điện còn chưa được phát minh nhỉ?)
Buồn cười là series lấy bối cảnh thời đại Sengoku, một giai đoạn được đánh dấu bằng các cuộc đối đầu đẫm máu giữa các đội quân samurai. Nên yếu tố giả tưởng trong đây hầu như là lạc loài, không cần thiết và “dìm” luôn những tay kiếm sĩ nếu họ không phải nhân vật chính. Đến một lúc nào đó, người xem sẽ có cảm tưởng Yasuke đang dần biến thành một trò chơi nhập vai với nhân vật chính đang lên đường làm nhiệm vụ vậy. Đó là cách duy nhất để hợp lý hóa sự xuất hiện của rô bốt, phù thủy, dị năng và người biến hình trong đây.
Khoan hãy vội bỏ cuộc. Yasuke vẫn có điểm để gỡ gạc. Cốt truyện của mùa một để ngỏ nhiều câu hỏi. Quá khứ của Yasuke còn nhiều uẩn khúc, cái chết của Oda Nobunaga còn nhiều góc khuất, Nhật Bản vẫn chưa được thống nhất…ngụ ý mùa phim tiếp theo sẽ làm sáng tỏ nhiều nghi vấn trong đây. Như vậy, nét hành động chung chung của mùa đầu là một nước đi có chủ đích, nhằm để lại thứ gì đó để phát triển ở mùa sau. Điều này cũng giải thích cho việc các nhân vật trong đây hầu như không có sự phát triển nào đáng kể xuyên suốt 6 tập phim.
Phần hình ảnh của series không chê vào đâu được. Đó là những khung hình 2D vô cùng chất lượng. Chuyển động của các nhân vật rất mượt mà và mang tính thẩm mỹ cao. Các màn đối đầu được thực hiện công phu, đẫm máu, bạo lực và đẹp mắt trên nền nhạc có phần tương tự như phần âm thanh từng được sử dụng trong Black Panther (2018).
Nhìn chung, Yasuke đã chọn cho mình một khởi đầu an toàn, phù hợp với mọi bộ phận khán giả từ những người xem đại chúng cho đến các fan cứng của dòng phim anime. Định dạng dễ xem với thời lượng 30 phút cho một tập phim. Đồ họa chất lượng. Nội dung dễ hiểu. Người viết chỉ mong phim sẽ có mùa tiếp theo để câu chuyện về Yasuke có cơ hội được trọn vẹn.